Free Ebook - Mỹ Nhân Bệnh Tật Được Nhiếp Chính Vương Nuông Chiều

Ngày cập nhật: 29/10/2024 17:31
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Quảng cáo
Mỹ Nhân Bệnh Tật Được Nhiếp Chính Vương Nuông Chiều

Tác giả: Cổ Tinh Nhạc

Truyện dài: 195 chương

Nguồn: monkeyd

Quảng cáo

Văn Án Truyện

Giang Lạc Dao là đích nữ phủ Nhạc Xương Hầu, từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Một ngày nọ, có một thầy bói đến cửa, nói rằng nàng có tai ương trong mệnh, trừ phi tìm được một người có hung khí bên cạnh mới có thể chuyển nguy thành an.  

Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương  

Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.  

Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.

Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.

Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.

Quảng cáo

Download Ebook Mỹ Nhân Bệnh Tật Được Nhiếp Chính Vương Nuông Chiều - Cổ Tinh Nhạc

Ebook hiện vẫn đang trong quá trình tạo hoặc link ebook đang bị lỗi. Các bạn có thể liên hệ qua fanpage của website để nhận được ebook sớm nhất nhé: ĐọcTruyệnChoBạn

Nghe truyện Audio Mỹ Nhân Bệnh Tật Được Nhiếp Chính Vương Nuông Chiều - Cổ Tinh Nhạc

Quảng cáo

Văn Án Truyện

Giang Lạc Dao là đích nữ phủ Nhạc Xương Hầu, từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Một ngày nọ, có một thầy bói đến cửa, nói rằng nàng có tai ương trong mệnh, trừ phi tìm được một người có hung khí bên cạnh mới có thể chuyển nguy thành an.  

Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương  

Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.  

Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.

Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.

Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.