Tập 4 - 818 Về Câu Chuyện Binh Vương Xuyên Qua
Văn Án Truyện
Vương Tiết Trạm, bộ đội đặc chủng số hiệu “báo đen”, xuyên qua biến thành con trưởng của Nhị gia phủ Định Viễn hầu, hắn vốn ỷ lại phía trên đã có đường huynh là thế tử gánh vác gia tộc nên từ nhỏ không việc trộm gà phá chó nào mà hắn không làm. Còn chưa đủ mười ba tuổi đã dám nửa đêm rời khỏi nhà, chỉ vứt lại một phong thư bảo rằng muốn tự mình đi “du lịch”.
Nhưng có lẽ là số trời đã định, có trốn cũng trốn không thoát, đường huynh thế tử đang gánh vác gia tộc bỗng dưng mất sớm, để giữ vững binh quyền cho phủ Định Viễn hầu, đại bá nhà hắn đành dâng tấu xin phong hắn làm thế tử.
Đến đây, toàn bộ lịch sử của Đại Minh giống như có hàng ngàn con thảo nê mã điên cuồng giày xéo qua.
Thừa tướng môn sinh khắp thiên hạ cũng ngất xỉu ba lượt! Một lần là cháu trai lớn có hi vọng kế thừa gia nghiệp nhất bị lừa đi làm sứ thần! Một lần là cháu trai thứ hai bị lừa đi tòng quân! Lần cuối cùng, cháu trai nhỏ nhất cầu xin cho hắn sang Tây Dương làm nghề buôn bán! Loạn tôn tử của ta đoạn gia nghiệp của ta! Nghiệt tử a! Nghiệt tử!
Ngôn quan chịu trách nhiệm kiểm điểm bá quan trái lại mỗi ngày tự kiểm điểm bản thân ba lượt. Tại sao lại không cãi thắng nổi một đám võ tướng? Bắt đầu từ lúc nào đám vũ phu cũng biết cãi nhau như vậy? Đám vũ phu ấy không phải đều là đầu óc ngu si tứ chi phát triển sao?
Đến đây, toàn bộ trên dưới trong ngoài triều đường của Đại Minh hình thành một kiểu ăn ý hết sức quỷ dị.
Võ tướng bị quan văn mắng đến máu chó đầy đầu, khóc thút thít vẻ mặt hung tợn nói: ngươi có bản lĩnh thì chờ Tiết thế tử trở về đi!
Hoàng đế bị ngôn quan phê bình đến sợ hãi: đóng cửa, thả thế tử!
Thế tử bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió đảm đương công tác cãi nhau thì chắp tay: “Đến đến đến đây, các bạn đồng liêu, chúng ta cùng nhau đàm luận chuyện nhân sinh đi ~~ “
Mỗ Quốc công nào đó ho nhẹ: “Không phải mới vừa rồi đệ nói muốn đàm luận với ta sao?”
Thế tử quay đầu trưng ra ngay vẻ mặt nịnh nọt: “Đừng vội, đệ đàm luận cùng bọn họ xong sẽ đàm luận với huynh.”
Mỗ quốc công: “Đàm luận nhân sinh à?”
Thế tử thẹn thùng: “Đàm tình.”
Văn Án Truyện
Vương Tiết Trạm, bộ đội đặc chủng số hiệu “báo đen”, xuyên qua biến thành con trưởng của Nhị gia phủ Định Viễn hầu, hắn vốn ỷ lại phía trên đã có đường huynh là thế tử gánh vác gia tộc nên từ nhỏ không việc trộm gà phá chó nào mà hắn không làm. Còn chưa đủ mười ba tuổi đã dám nửa đêm rời khỏi nhà, chỉ vứt lại một phong thư bảo rằng muốn tự mình đi “du lịch”.
Nhưng có lẽ là số trời đã định, có trốn cũng trốn không thoát, đường huynh thế tử đang gánh vác gia tộc bỗng dưng mất sớm, để giữ vững binh quyền cho phủ Định Viễn hầu, đại bá nhà hắn đành dâng tấu xin phong hắn làm thế tử.
Đến đây, toàn bộ lịch sử của Đại Minh giống như có hàng ngàn con thảo nê mã điên cuồng giày xéo qua.
Thừa tướng môn sinh khắp thiên hạ cũng ngất xỉu ba lượt! Một lần là cháu trai lớn có hi vọng kế thừa gia nghiệp nhất bị lừa đi làm sứ thần! Một lần là cháu trai thứ hai bị lừa đi tòng quân! Lần cuối cùng, cháu trai nhỏ nhất cầu xin cho hắn sang Tây Dương làm nghề buôn bán! Loạn tôn tử của ta đoạn gia nghiệp của ta! Nghiệt tử a! Nghiệt tử!
Ngôn quan chịu trách nhiệm kiểm điểm bá quan trái lại mỗi ngày tự kiểm điểm bản thân ba lượt. Tại sao lại không cãi thắng nổi một đám võ tướng? Bắt đầu từ lúc nào đám vũ phu cũng biết cãi nhau như vậy? Đám vũ phu ấy không phải đều là đầu óc ngu si tứ chi phát triển sao?
Đến đây, toàn bộ trên dưới trong ngoài triều đường của Đại Minh hình thành một kiểu ăn ý hết sức quỷ dị.
Võ tướng bị quan văn mắng đến máu chó đầy đầu, khóc thút thít vẻ mặt hung tợn nói: ngươi có bản lĩnh thì chờ Tiết thế tử trở về đi!
Hoàng đế bị ngôn quan phê bình đến sợ hãi: đóng cửa, thả thế tử!
Thế tử bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió đảm đương công tác cãi nhau thì chắp tay: “Đến đến đến đây, các bạn đồng liêu, chúng ta cùng nhau đàm luận chuyện nhân sinh đi ~~ “
Mỗ Quốc công nào đó ho nhẹ: “Không phải mới vừa rồi đệ nói muốn đàm luận với ta sao?”
Thế tử quay đầu trưng ra ngay vẻ mặt nịnh nọt: “Đừng vội, đệ đàm luận cùng bọn họ xong sẽ đàm luận với huynh.”
Mỗ quốc công: “Đàm luận nhân sinh à?”
Thế tử thẹn thùng: “Đàm tình.”