Tập 26 - Hương Y Dự Vương
Văn Án Truyện
Trong kiếp trước, sau khi Hầu phủ rơi đài, Lương Y Đồng bị Nhị thúc dâng cho Tam Hoàng tử, cuối cùng thê thảm mà chết.
Trọng sinh trở lại, nàng nơm nớp lo sợ mà bổ nhào vào trong lòng Dự Vương.
Dự Vương tay cầm binh quyền, tuấn mỹ anh tú, đôi mắt thâm thúy khiến nhiều thiếu nữ trầm luân, nhưng lại lãnh đạm cấm dục, nổi danh không gần nữ sắc.
Ai ngờ hắn lại đưa nàng về. Nha hoàn trong phủ thấy nàng băng cơ ngọc cốt, nhuyễn ngọc ôn hương, trong lòng đều có chút thương hại, dù có đẹp hơn nữa, vào Vương phủ còn không phải thủ tiết sao?
Nhưng Dự Vương vẫn luôn lãnh đạm tự phụ, cả người kiêu ngạo, lại sủng nàng trong lòng bàn tay, nhiều hơn một lần quỳ trên mặt đất đi tất đi giày cho nàng, ánh mắt hắn nhìn nàng cũng dần dần có chút cổ quái.
Đêm khuya tĩnh lặng, hắn đột nhiên ép nàng vào góc, “Thích ta như vậy sao? Hửm?”.
Lương Y Đồng có chút ngốc, Dự Vương lại vuốt ve bụng của nàng, làm như bất đắc dĩ mà nói: “Thôi được rồi, cho nàng một hài tử cũng không phải không được.”
Cho đến khi trong bụng nàng thật sự có một hài tử, Lương Y Đồng mới phát hiện, người trong ổ chăn kia căn bản không có ý định rời đi. Vốn tưởng hắn chỉ là hứng thú nhất thời, ai ngờ lại cho nàng một đời vinh sủng.
Tên khác: Kiều Thê Khó Dỗ
Danh sách chương
Văn Án Truyện
Trong kiếp trước, sau khi Hầu phủ rơi đài, Lương Y Đồng bị Nhị thúc dâng cho Tam Hoàng tử, cuối cùng thê thảm mà chết.
Trọng sinh trở lại, nàng nơm nớp lo sợ mà bổ nhào vào trong lòng Dự Vương.
Dự Vương tay cầm binh quyền, tuấn mỹ anh tú, đôi mắt thâm thúy khiến nhiều thiếu nữ trầm luân, nhưng lại lãnh đạm cấm dục, nổi danh không gần nữ sắc.
Ai ngờ hắn lại đưa nàng về. Nha hoàn trong phủ thấy nàng băng cơ ngọc cốt, nhuyễn ngọc ôn hương, trong lòng đều có chút thương hại, dù có đẹp hơn nữa, vào Vương phủ còn không phải thủ tiết sao?
Nhưng Dự Vương vẫn luôn lãnh đạm tự phụ, cả người kiêu ngạo, lại sủng nàng trong lòng bàn tay, nhiều hơn một lần quỳ trên mặt đất đi tất đi giày cho nàng, ánh mắt hắn nhìn nàng cũng dần dần có chút cổ quái.
Đêm khuya tĩnh lặng, hắn đột nhiên ép nàng vào góc, “Thích ta như vậy sao? Hửm?”.
Lương Y Đồng có chút ngốc, Dự Vương lại vuốt ve bụng của nàng, làm như bất đắc dĩ mà nói: “Thôi được rồi, cho nàng một hài tử cũng không phải không được.”
Cho đến khi trong bụng nàng thật sự có một hài tử, Lương Y Đồng mới phát hiện, người trong ổ chăn kia căn bản không có ý định rời đi. Vốn tưởng hắn chỉ là hứng thú nhất thời, ai ngờ lại cho nàng một đời vinh sủng.